Đầu tiên là một người hay kể chuyện ngày xưa, không chịu “giã từ dĩ vãng” trầm ngâm: Năm 1975, lần đầu nếm mưa Sài Gòn, tôi cứ bật cười hỏi: Thế gọi là mưa đấy à? Chưa kịp chạy thì đã tạnh. Mấy người xung quanh nhìn tôi, cũng… bật cười: Hỏi chi lạ, “em còn nhớ hay em đã quên – Nhớ Sài Gòn mưa rồi chợt nắng” đó.
Rồi mọi người nhao nhao: Vậy mà bây giờ, mưa hung dữ quá. Mà tôi có thắc mắc này, đố ai giải được: Anh sắp đi đâu, thấy mưa thì ngại quá, không có việc gì gấp thì mai đi, mắc mớ gì đi trong mưa cho khổ. Đúng không? Nghĩa là mưa thì bớt người ra đường, đúng không? Vậy đố bạn, vì sao cứ mưa xuống là người đông như kiến, kẹt tất cả các ngả đường?
Một người giải thích: Đường đồng nghĩa với đông. Mưa đồng nghĩa với ngập. Ngập đồng nghĩa với kẹt. Người khác nói: Câu đố khó thật. Tôi nghĩ, có thể mưa xuống, người ta… dừng lại lấy áo mưa, ùn tắc. Hoặc là mưa đường trơn, ai cũng chạy chậm lại nên tắc, chứ còn hỏi làm gì.
- Xem thêm: Góc phố Sài Gòn
Với lại, xây cất mấy chục năm, lấp hết cống rãnh, mưa là đường như sông. Không cứ phải mưa lớn dông bão gì cũng ngập. Rồi người ta thích căn hộ có view đẹp, cạnh sông, rồi khi mưa xuống cộng với nước sông triều cường, hệ quả là lội bì bõm.
Người nữa đố: Giải thích tại sao, hễ mưa xuống thì rất khó tìm ra chiếc taxi? Cả Uber lẫn Grab ngày thường chạy xanh cả đường mà mưa xuống cũng biến mất, nếu có chạy thì cũng giá trên trời như ai.
Thì mưa xuống, người đi bộ nhảy lên taxi, nhiều quá, cầu lớn hơn cung, nên phải vậy thôi. Có khi taxi thấy mưa, các tài xế biết “sắp có biến” – kẹt xe đến nơi nên… bỏ trốn? Nhưng mà dân Sài Gòn có ai đi bộ đâu mà nói rằng mưa họ nhảy lên taxi? Họ đi ôtô, chạy xe máy hết. Đi bộ chỉ có dân buôn thúng bán bưng, lấy đâu lắm tiền mà bưng… xoài cóc ổi nhảy lên taxi? Thật khó hiểu quá.
Một bà có vẻ quý phái thì chào hội cà phê, phải về tránh mưa đây. Nhà tôi ven sông, ngập một cái thì chỉ có mà… bơi về.
Tình cảnh nhà ấy đáng sợ thật, biệt thự hẳn hoi, dân… “Phố Đông” quận 2, Thảo Điền, phố Tây chuyên gia (không Tây balô nhé). Giá đất lên vù vù, sờ vào gãy tay. Người thì nhắc tên các siêu sao siêu giàu ở đó. Nhà bà đó, hễ mưa là cổng như dòng sông. Xe qua lại tạo… sóng biển Nha Trang bật tung cánh cổng.
Cô ôsin một mình không chống chọi nổi sức nước, nên cả nhà phải xắn áo xắn quần xuống tát nước. Cái bể bơi trong xanh bị nước sông nước cống chảy ào vào. Mai thay nước, cọ bể mệt gần chết. Nhưng không cách gì bảo vệ được.
Có người nói sao không đem lấp đi, hầu hạ cái bể vừa hết hơi vừa tốn tiền. Nhưng mà, biệt thự phải đi với hồ bơi, Tây họ hỏi thuê yêu cầu vậy.
Được con chó giống quý, có chứng… sợ mưa dông. Hễ mưa một cái là nó chạy kêu như điên, lao vào tất cả các phòng đem theo dấu chân bùn “dơ như… chân chó”. Gia chủ sang trọng vốn “mắc bệnh sạch” vừa đuổi chó cuống quýt vừa lấy chổi chà lau nhà gấp.
- Xem thêm: Nợ… Sài Gòn
Mưa Sài Gòn đó. Mà nghe người ta nói kịch bản biến đổi khí hậu, sẽ chìm mất gần nửa Đồng bằng sông Cửu Long, Sài Gòn cũng chìm mất 20% không biết chỗ nào. Thật phập phồng. Mùa mưa mùa khô xưa rõ ràng, bây giờ “muốn mưa lúc nào thì mưa”, chẳng ai đoán được. Nắng chói chang, đường bốc khói, chỉ cầu trời mong mưa xuống cho mát. Vậy mà mưa thì lại sợ…
Mấy tay cò đất đừng có mà thi với trời. Biết chỗ “đất vàng” nào sẽ lao xuống sông? Trời lúc đó mới là người định giá bất động sản…