Người nghèo tràn trề hy vọng bắt đầu phấn đấu, nhưng không được bao lâu thấy bò phải ăn cỏ, người cần cơm ăn, tháng ngày qua đi vẫn thấy khó khăn.
Người nghèo nghĩ: Hay là bán đi con bò mua mấy con dê, trước tiên giết một con ăn thịt còn mấy con nhỏ để nuôi, lớn lên bán có thể kiếm được một món tiền. Kế hoạch của người nghèo đúng là được như nguyện, sau khi mổ một con dê để ăn những con dê con nghe vẻ rất lâu lớn và ngày tháng vẫn thấy khó khăn nên người nghèo không chịu nổi lại mổ một con dê con để ăn.
Người nghèo nghĩ: Như vậy ngày tháng phía trước vẫn thấy khó khăn không bằng bán bỏ dê con mua mấy con gà, gà đẻ trứng nhanh hơn nhiều, có trứng là có tiền, cuộc sống có thể khá hơn.
- Xem thêm: Màu sắc và hương thơm
Kế hoạch của người nghèo lại được như nguyện, nhưng cuộc sống vẫn không được cải thiện là bao. Người nghèo lại giết gà để ăn, khi chỉ còn con gà cuối cùng thì lý tưởng của người nghèo hoàn toàn sụp đổ. Người nghèo nghĩ: Làm giàu là vô vọng, không bằng đem bán con gà mua một chai rượu, ba ly vào bụng vạn sự không sầu.
Mùa xuân lại đến rất nhanh, phú ông có lòng từ thiện lại hổ hởi mang đến tặng người nghèo lúa giống để gieo trồng nhưng thấy người nghèo đang ngồi uống rượu với dưa muối, bò không thấy đâu, nhà cửa vẫn tiêu điều như cũ, phú ông quay người đi, người nghèo vẫn cứ là nghèo.