Một năm mười hai tháng. Bốn mùa, tám tiết. Trong cái lạnh se se cuối năm, người dường như tất bật hơn chạy đua với thời gian. Anh công chức lo “giải ngân” kinh phí, vội vã mua sắm theo kế hoạch đã được duyệt mà trong năm nhiều việc quá… quên! Rồi họp hành kiểm điểm cuối năm, công đoàn, cơ quan…
Cô kế toán doanh nghiệp đau đầu với những con số, kiểm kê. Anh quản đốc xưởng bận rộn tính toán sao cho các đơn hàng kịp giao, hối thúc công nhân, tăng ca… Học trò lo ôn thi, sinh viên nôn nao về quê. Ngành vận tải cũng tăng tốc kịp phục vụ lực lượng lao động, sinh viên, công chức xa nhà.
Làm ăn một năm, công nhân mong được cầm món tiền lương, thưởng sắm sanh chút đỉnh làm quà cho cha mẹ. Tâm trạng chung của người đi làm xa. Thêm được một, hai tháng lương là quý quá rồi. Có năm còn không có lương.
- Xem thêm: Đêm cuối năm
Không nỗi buồn nào hơn! Người nhỏ, suy nghĩ nhỏ. Công nhân chỉ nghĩ đồng tiền cầm trong tay, cân đối sao cho vừa khớp, nhưng ông chủ thì nát óc tìm cho ra con số biết nói. Năm trước không lỗ đã là may, năm nay gắng sức mở rộng thị trường, hối thúc phòng kinh doanh tìm khách hàng, cật lực hết sức mới ra con số lãi. Năm tới không biết thế nào đây…
Nát óc! Làm ăn ngày càng khó, kế hoạch năm nghĩ chưa xuể lấy đâu ra kế hoạch năm năm. Người buôn bán lại càng tăng tốc, “cám tháng Giêng, tiền tháng Chạp”, lấy hàng vô bán ra cuối năm cầu mong sao cho thuận lợi. Một đồng lãi cũng là quý!
Đâu chỉ dân làm ăn buôn bán mới chộn rộn hết năm. Anh làm nghệ thuật thì cũng lo đến mùa đại hội, xét giải văn học nghệ thuật, kết nạp hội viên, tổng kết phát thưởng… Cả xã hội quay vào vòng xoáy cuối năm. Tưởng là người về hưu nhàn nhã. Vậy mà đâu phải!
Bao nhiêu năm đi làm việc không có thời gian chăm sóc gia đình, nhà cửa. Việc của người về hưu là việc không tên, làm hoài không hết, lại không được ai công nhận. Cuối năm càng bận rộn, dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ đón con, cháu về chơi. Mua sắm cuối năm. Cà phê với bạn bè ở xa về…
Tuy nhiên, không phải ai cũng bận rộn. Người thất nghiệp một năm lang thang xin mãi chẳng nơi nào nhận, nhìn người xuôi ngược trên đường ngẫm càng buồn. Sông có khúc, người có lúc. Lúc khó khăn này sao mà dài thế!
Khỏe là may rồi, vào bệnh viện mới biết. Ngày thường đã oải, cuối năm càng oải. Bệnh đau ập đến có kiêng đầu hay cuối năm. Vận hạn mà!
Mới thấy, thời điểm cuối năm là lúc con người lao xao nhất, kiếm ra người bình chân như vại cũng khó! Một năm trôi qua, tưởng là dài mà hóa ngắn; nhìn lại, có người thảng thốt, chưa kịp làm gì đã hết năm. Cũng có người buồn bã một năm sao dài lê thê, đau ốm triền miên…
Người làm ăn thuận lợi tuy cuối năm phấn khởi nhưng cũng lo lắng không biết sang năm thế nào. Người thất bát thì mong năm cũ qua mau, xem năm mới bức tranh có sáng sủa hơn không. Xã hội đa dạng nên tâm trạng con người cũng phức tạp.
Người sống lâu, trải đời, lạc quan thì nói, miễn có sức khỏe, kẻ bi quan thì thở ra, năm nào cũng như năm nào, có gì đâu mà chộn rộn, một ngày như mọi ngày. Có người hăm hở thì cũng có kẻ chán chường.
- Xem thêm: Tản mạn cuối năm
Nhưng gì thì gì, một năm trôi qua, dành chút thời gian ngẫm ngợi sẽ thấy rất hay! Quy luật của đất trời không thay đổi nhưng từng giai đoạn suy nghĩ con người luôn khác nhau. Trẻ thì háo hức, năm đầu tiên vào đại học thấy đời như mở ra sáng rỡ. Xong bốn năm đại học, thấm “đòn” ít nhiều. Rồi vào đời, “đòn” càng nhiều, thử thách càng lớn, càng trưởng thành.
Giai đoạn này thấy mình yêu cô/anh ấy kinh khủng. Chia tay, tưởng sẽ chết lên chết xuống hóa ra nhẹ nhõm. Không có duyên với nhau thì thôi vậy! Tóm lại, hạnh phúc, đau khổ, vui buồn, sung sướng luôn song hành.
Ngẫm lại là vì thế, để thấy thế nào con người cũng phải sống, và làm sao ngày mai tốt hơn hôm qua. Một năm, nhìn lại để mạnh mẽ hơn, bước đi tiếp. Đôi khi, đời dài hay ngắn tùy thuộc vào suy nghĩ tích cực hay tiêu cực mà thôi.