Đêm Sài Gòn – Cần Thơ
Một doanh nhân từ TP. Hồ Chí Minh điện thoại về Cần Thơ nhờ chúng tôi thiết kế giùm một chương trình đi chơi sông nước: “Đi đâu cũng được, miễn sao càng gần gũi với thiên nhiên càng tốt. Ở đất Sài thành hoa lệ đã quá ngán ngẩm với sức ép của bê tông và tiếng ồn. Nhưng nhớ, chuyến này chỉ sắp xếp đi được chiều thứ Bảy và sáng Chủ nhật thôi, nên ưu tiên cho một đêm đầy huyền thoại”.
Trời ơi, đi chơi đêm ở đất này? Tôi cố lục hết trong đầu về những điểm lui tới quen thuộc, những nơi được nghe nói đến hoặc chí ít cũng một lần đi ngang qua. Ăn đặc sản lẩu mắm, uống rượu trái nhàu? Xưa rồi, Sài Gòn lẩu mắm đâu thiếu, còn rượu thì càng tha hồ. Chơi bowling, hát karaoke lành mạnh? Thú chơi thời thượng ấy chắc chắn Cần Thơ có “vắt giò lên cổ” cũng không đuổi kịp Sài Gòn. Lại càng thất vọng khi nhận ra các mục chơi đêm trong những tour du lịch ĐBSCL đều mờ nhạt và nhàm chán.
Thôi thì cứ đi chơi theo kiểu khẩn hoang của ông bà mình thời lưu dân. Chúng tôi thuê một chiếc tác ráng mui trần, cho chạy khắp các tuyến kinh rạch trên sông Cần Thơ để khách Sài Gòn ngắm nhìn vườn cây và đời sống của cư dân sông nước hai bên bờ lúc màn đêm chưa buông xuống, đốt một bếp lửa hồng để mọi người trong đoàn nấu nướng các loại đặc sản miền Tây mang theo, cùng nhắm ly rượu nếp sủi tăm, cay nồng, rồi ôm đàn hát bập bùng bên ánh lửa…
Trong không gian vằng vặc của bóng đêm, trăng treo lơ lửng trên đầu, xa xa có chùm sao lạc, xung quanh là sóng nước lấp lánh mênh mông, rồi tiếng đàn, giọng hát lúc trầm, khi bổng… Giá như có thêm ai đó trong đoàn hát được vọng cổ, huê tình, hoặc ngâm nga câu hò điệu lý thì có lẽ cái không gian tìm về nguồn cội sẽ càng trọn vẹn hơn. “Không sao – anh bạn tôi quả quyết – cây nhà lá vườn như vậy là quá đẹp rồi. Quanh năm suốt tháng chìm trong một khối bê tông khổng lồ, đầy tiếng ồn và khói bụi, có được khoảnh khắc thư giãn như thế này quả là tuyệt vời”. Chúng tôi thở phào nhẹ nhõm.
Suốt mấy ngày loay hoay chuẩn bị cho chuyến đi chơi đêm trên sông, quả thật tôi chưa thật tự tin về ý tưởng “sinh thái cây nhà lá vườn” của mình, nhưng dù gì thì cũng thú vị hơn là ngồi trên chiếc tàu du lịch khổng lồ ngắm nghía đêm tối, hay thả bộ tới lui trên đoạn đường chưa đến nửa cây số của bến Ninh Kiều.