Báo doanh nhân - DoanhnhanPlus.vn
24/10/2025
  • Đăng nhập
  • Trang chủ
  • Kinh doanh
    • Doanh nghiệp
    • Chuyện làm ăn
    • Hàng không
    • Tài chính
    • Thị trường
    • Bất động sản
    • Hành Trình Thành Công
      • Khởi nghiệp
      • Quản trị
      • Marketing
      • Nhân lực
    • Sang ngày mới
    • DoanhNhan-Hub
  • Doanh nhân
    • Góc nhìn
    • Cà phê kinh tế
    • Chia sẻ
    • DN+trò chuyện
    • Nhân vật
    • Người dẫn đầu
  • Chốn Về
    • Giáo dục
    • Sống An Nhiên
      • Chuyện nhà tôi
      • Sống
      • Mối quan hệ
    • Sống khoẻ
      • Năng Lượng Mới
      • Dinh dưỡng
      • Y tế
      • Thư gởi người bận rộn
      • Sống Thể thao
        • Golf
        • Quần vợt
        • Bóng đá
    • Du lịch
      • Điểm đến
      • Điểm Đến Tạo Giá Trị
    • Ẩm thực
      • Món ngon
      • Hương vị quê nhà
      • Thức uống
    • Không gian sống
  • Văn hoá
    • Giải trí
      • Âm nhạc
      • Phim
      • Sân khấu
      • Sao & Showbiz
      • Truyền hình
    • Nghệ thuật
      • Hội họa
      • Nhiếp ảnh
    • Đọc & sống
    • Tản mạn
      • Truyện ngắn
      • Sống chậm & Nghĩ sâu
      • Trà dư tửu hậu
      • Thư giãn
    • Kiến thức
  • Lịch lãm
    • Thời trang
      • Bộ ảnh thời trang
      • Trang sức
      • Phụ kiện
      • Style guide
      • Sành điệu
    • Làm đẹp
    • Góc đàn ông
    • Thời gian
  • Chuyển Động
    • Xe hơi
    • Góc Biker
    • Du thuyền
    • Chạm Vô-lăng
  • Công nghệ
    • Điện thoại
    • Máy tính
    • Máy tính bảng
    • Nghe nhìn
    • Máy ảnh
    • Nhịp số hoá
    • Thiết bị gia đình
CHIA SẺ
  • Trang chủ
  • Kinh doanh
    • Doanh nghiệp
    • Chuyện làm ăn
    • Hàng không
    • Tài chính
    • Thị trường
    • Bất động sản
    • Hành Trình Thành Công
      • Khởi nghiệp
      • Quản trị
      • Marketing
      • Nhân lực
    • Sang ngày mới
    • DoanhNhan-Hub
  • Doanh nhân
    • Góc nhìn
    • Cà phê kinh tế
    • Chia sẻ
    • DN+trò chuyện
    • Nhân vật
    • Người dẫn đầu
  • Chốn Về
    • Giáo dục
    • Sống An Nhiên
      • Chuyện nhà tôi
      • Sống
      • Mối quan hệ
    • Sống khoẻ
      • Năng Lượng Mới
      • Dinh dưỡng
      • Y tế
      • Thư gởi người bận rộn
      • Sống Thể thao
        • Golf
        • Quần vợt
        • Bóng đá
    • Du lịch
      • Điểm đến
      • Điểm Đến Tạo Giá Trị
    • Ẩm thực
      • Món ngon
      • Hương vị quê nhà
      • Thức uống
    • Không gian sống
  • Văn hoá
    • Giải trí
      • Âm nhạc
      • Phim
      • Sân khấu
      • Sao & Showbiz
      • Truyền hình
    • Nghệ thuật
      • Hội họa
      • Nhiếp ảnh
    • Đọc & sống
    • Tản mạn
      • Truyện ngắn
      • Sống chậm & Nghĩ sâu
      • Trà dư tửu hậu
      • Thư giãn
    • Kiến thức
  • Lịch lãm
    • Thời trang
      • Bộ ảnh thời trang
      • Trang sức
      • Phụ kiện
      • Style guide
      • Sành điệu
    • Làm đẹp
    • Góc đàn ông
    • Thời gian
  • Chuyển Động
    • Xe hơi
    • Góc Biker
    • Du thuyền
    • Chạm Vô-lăng
  • Công nghệ
    • Điện thoại
    • Máy tính
    • Máy tính bảng
    • Nghe nhìn
    • Máy ảnh
    • Nhịp số hoá
    • Thiết bị gia đình
CHIA SẺ
DoanhnhanPlus.vn
dn+banner-fb

Vực giếng

Kai HoàngĐăng bởi Kai Hoàng
07/06/2021
Trong Truyện ngắn

Lúc ấy tôi đã hai mươi mốt, lần đầu tiên tôi mơ thấy bố.

Khi sự xa cách đủ lớn, tôi nghĩ nó sẽ dần dần chuyến hóa thành vùng mơ, và người ta thường có khuynh hướng gặp lại một ai đó trong giấc ngủ.

Mỗi lần mở mắt, một cảm giác nhoi nhói của ý thức khiến tôi bị tê liệt khi tôi ngẩn người nhận ra sự vắng mặt của bố. Có một bầu không khí luôn vây chặt lấy tôi mỗi lúc tôi tưởng niệm về mối quan hệ thân thuộc của mình; tôi như thể một kẻ rơi xuống đáy giếng và bị bỏ mặc ở đó; tôi cố gắng leo lên mặt đất nhưng thành giếng quá cao và trơn tuột; tôi không có bất kì một điểm tựa nào và cứ thế ở mãi dưới đó. Trong vô thức, tôi hết cầu nguyện lại hét to lên để một ai đó nghe thấy và chạy tới cứu giúp.

Rốt cùng, chỉ còn lại cảm giác bị bỏ mặc và tự chống chọi, một mình.

Truyện ngắn: Vực giếng
Minh họa: Hoàng Tường

Lần gần nhất, tôi ngủ với bố trong một bệnh viện. Có lẽ đến hết đời, tôi cũng không thể quên được cảm giác của buổi sáng mở mắt, tâm trí tôi bắt buộc phải định hình rằng không còn bố trên đời nữa. Tôi muốn khước từ thông tin đó, nhưng bộ não đã ghi nhận vào sâu trong từng tế bào thần kinh khiến tôi dường như bất động. Cái cảm giác như thể bị nhốt trong một căn phòng khóa kín và chứa đầy khí ga, một bầu không khí của sự chết chóc bắt đầu len lỏi trong từng mạch thở nhưng chẳng có cách nào để thoát ra ngoài. Khi định thần lại, những ngón tay đã bắt đầu tứa máu vì cố bấu chặt vào thành tường không kiểm soát.

Tôi không có mẹ. Hay nói đúng hơn mẹ chỉ là cuộc tình lướt qua trong cuộc đời bố một vài năm trước đó khi tôi được sinh ra. Mẹ không yêu bố, bà chỉ đến với bố trong giai đoạn bồng bột nhất của tuổi trẻ rồi ra đi mãi sau đó. Nhưng bố lại không nghĩ thế, bố cho rằng điều may mắn nhất trong cuộc đời là khi tôi xuất hiện và khiến bố trở thành một người đàn ông đúng nghĩa. Tôi thầm biết ơn sự bao dung đó, có lẽ không có quá nhiều người đàn ông hành xử với người tình của mình giống như bố, tự tay nhận lấy đứa con ngoài giá thú và nuôi dưỡng nó cho đến khi trưởng thành.

  • Xem thêm: Giếng nước mắt

Bố đã nói sẽ chu toàn cho tôi trong hành trình lớn lên này. Bố đã cần mẫn làm điều đó mà không cần đến sự trợ giúp của một người phụ nữ nào khác. Có quá nhiều cảm xúc để nói về bố trong lúc này nhưng mọi câu chuyện dường như không có điểm khởi đầu, thành ra chỉ còn tồn đọng những cơn nhớ váng vất mơ hồ trong trí não. Mặt khác, sự lặp đi lặp lại của kí ức khiến tôi như thể một con thuyền quay mòng giữa dòng nước xoáy và chúng như muốn nhấn chìm trái tim tôi vào sâu trong lòng đại dương. Những đợt thủy triều của cảm xúc cứ thế đổ ập tuần hoàn hết ngày này qua ngày khác và tôi cứ để mặc cơ thể mình nằm bất động ở đó, đã có lúc tôi nghĩ mình sẽ đi theo bố khi phải đối diện với một cuộc sống đầy cô độc phía trước.

Cho đến khi tôi gặp Hạ, chị lớn hơn tôi mười tuổi và là kiểu phụ nữ mang vẻ đẹp xưa cũ. Chị xuất hiện vào lúc lòng thành tôi như một vực giếng và tôi thì đang cố nhốt bản thân mình trong cái nơi sâu hút tối tăm ấy. Thời điểm đó, tôi đã nhen nhóm ý định bỏ học và không có lấy cho riêng mình một lẽ sống. Tôi cứ lang thang chán chê trong thành phố và dừng lại trước một hiệu sách, tôi không có chủ đích đọc sách, lại càng chẳng tin vào việc có một quyển sách nào đó sẽ vực tinh thần mình dậy. Mọi thứ đối với tôi đã hình thành thành sự trống rỗng, tôi như thể một kẻ bị hút vào trong hố đen của nỗi buồn và mãi mãi mắc kẹt trong đó. Tôi còn biết mong đợi gì hơn khi sở hữu một cuộc sống của kẻ cô độc?

Có lẽ, tôi cũng cần cảm ơn sự hiện diện của chị ngay tại khoảnh khắc đó, chị đã nhìn rõ nhân dạng buồn bã của tôi bằng sự trải nghiệm và trực giác của một người phụ nữ để rồi cố gắng bắt chuyện. Sau cùng thì từ hai thực thể xa lạ chị đã khỏa lấp cái khoảng cách đó bằng một mối quan hệ mà chính tôi cũng không thể gọi tên. Thời điểm ấy, tôi chẳng biết đối đãi ra sao với cuộc sống chán chường của mình và thực lòng mà nói thì tôi mong đợi có một ai đó nhìn thấy và kéo tôi ra khỏi vùng tối chết tiệt ấy. Tôi đã tin rằng chính chị chứ không phải một ai khác có thể làm điều đó. Tôi không thể lý giải vì sao lại có suy nghĩ ấy nhưng niềm tin của tôi tại thời điểm đó luôn là như vậy.

“Em đã nghĩ như thế à?” – Hạ luôn hỏi tôi về điều đó khi tôi thổ lộ suy nghĩ.

“Dạ phải” – tôi đáp.

Mãi sau này, chị mới thú nhận rằng trông tôi chẳng khác gì chị ở thời điểm của chị ngày xưa. Đó có lẽ là sợi dây kết nối duy nhất khi chị nhìn thấy tôi. Có lẽ chị cũng không mảy may nhận ra rằng tại sao chị lại chú mục vào tôi trong hàng tá người chui ra chui vào cái hiệu sách bé tẹo vô danh đó ở thành phố. Việc chị quan sát tôi và tạo ra mối quan hệ gắn kết như hiện giờ có lẽ được hình thành một cách tự nhiên khi bản thân chị cũng đã thiếu hụt sự yêu thương ở thời điểm quá khứ, và thông qua tôi, một lần nữa chị lại chứng kiến bản thân mình vạ vật trong cái thành phố chán chường này.

Mỗi người đều sở hữu cho riêng mình một vực giếng và có thể bị tống cổ xuống đó bất cứ lúc nào, chị luôn nói với tôi về điều ấy. Lần đó, tôi biết thêm chị được một chút. Chị từng lập gia đình và cũng ly hôn ngay sau đó độ vài năm. Chị thú nhận rằng kết hôn không phải là con đường duy nhất dẫn đến cánh cửa của hạnh phúc. Mỗi một giai đoạn của tình yêu, người ta phải đối diện với rất nhiều thử thách mà cuộc sống mang lại, cứ hình dung nó giống như một người leo núi phải đặt chân đến rất nhiều điểm lưng chừng của thành vách cho đến khi leo lên tới đỉnh. Thật không may là chị đã kết thúc quá sớm, nhưng nó cũng cho chị nhiều bài học để khởi đầu lại chặng đường của mình.

Đôi lúc, tôi nghĩ tôi sẽ che chở cho người phụ nữ này, giống như cái cách chị đã khó nhọc khi kéo tôi lên khỏi vực giếng và cảm thấy ủi an hơn được một chút. Nhưng suy nghĩ đó khiến tôi bị hụt hơi khi tôi vẫn chỉ là một thanh niên đang trong quá trình lớn lên và có thể bị chôn sâu vào nỗi buồn bất cứ lúc nào. Tôi giống như một kẻ chạy trong mê cung của ý nghĩ và rẽ vào lối nào cũng là những bức tường. Tôi đã quá ảo tưởng rằng với cơ thể đương độ thanh xuân tôi sẽ đủ mạnh mẽ để bao dung một ai đó giống như bố. Nhưng thực sự thì tôi nhầm, tôi vẫn chỉ là một kẻ bất an và sở hữu nỗi cô đơn rộng lớn của chính mình mà thôi. Còn Hạ, ngay từ đầu chị đã là một người phụ nữ trưởng thành. Chị lớn hơn tôi mười tuổi và hẳn nhiên chị đã chống chọi với biết bao sự cay nghiệt mà cuộc sống quăng quật. Và để nói cho công tâm thì tôi nghĩ chị cũng chẳng cần đến sự bao bọc yếu đuối của một kẻ vừa rơi vào trong bóng tối như tôi làm gì, tự bản thân chị biết cách để thoát ra khỏi vực giếng của mình mà không cần một ai giúp sức.

Chị là người phụ nữ đầu tiên bước vào cuộc đời tôi mà không mảy may vụ lợi. Chị làm tôi liên tưởng đến hình ảnh của một người mẹ. Nếu mẹ còn ở đây, có lẽ tôi đã có một nơi để bấu víu vào cái cuộc sống chán chường này. Thú thật là tôi đã từng giận mẹ trong suốt hành trình thơ ấu của mình. Tôi giận mẹ đến mức đã mặc định rằng bà không được phép hiện diện vào trong cuộc sống của tôi nếu một lúc nào đó bà có ý định quay lại. Tôi sẽ không cho phép điều đó, ngay cả khi tôi đã trở thành một gã thanh niên mồ côi bố đi chăng nữa thì tôi vẫn sẽ không đón nhận người phụ nữ đó.

Khi tôi kể cho bố nghe về điều đó, bố bảo tôi cần phải học cách để tha thứ cho lỗi lầm của người khác. Nếu con vẫn lưu giữ những suy nghĩ đó thì chúng sẽ trở thành những cây gai đâm thẳng vào da thịt và nằm cố định ở đó, mỗi khi con có ý định phóng những chiếc gai nhọn ấy về phía người khác, chắn chắn rằng chúng sẽ làm con tổn thương và tứa máu đầu tiên, bố nói. Và dù con có không muốn làm đau chính mình thì chính con phải là người hứng chịu nỗi đau đó từ thứ cảm xúc tiêu cực của mình. Đó là lí do bố chưa từng giận mẹ, dù rằng bố đã yêu mẹ hết cả quãng đời xuân trẻ của mình nhưng đổi lại là sự thờ ơ lạnh nhạt. Bởi vì mẹ chưa từng mảy may rung động trước tình cảm của bố, bố nói, chỉ là bố đã dốc lòng để có được tình yêu của mẹ, bố chưa từng cảm thấy hối hận về sự lựa chọn đó cả, mãi về sau này vẫn vậy.

  • Xem thêm: Máu chảy chung dòng

Thảng khi tôi nằm mơ thấy bố. Trong mơ, bố là một kẻ cô độc bị nhốt trong một căn phòng khóa trái. Có một thứ rào cản vô hình nào đó khiến bố không thể lao mình ra khỏi nơi chốn quái quỷ ấy. Cái thứ rào cản chết tiệt ấy chẳng ai khác, chính là tôi. Tôi đã chiếm hữu quá nhiều thời gian khiến bố không thể sống một cuộc sống cho riêng mình được nữa. Dù bố đã từng nói bố làm điều đó một cách tự nguyện thì bản thân tôi cũng cảm thấy mình như thể một gông cùm trói chặt bước chân của bố. Và giờ, khi bố đã nằm yên vị mãi mãi với căn bệnh của mình, tôi vẫn không thể nào tháo khỏi cái suy nghĩ rằng chính tôi đã khiến bố lao vào cõi chết. Nếu như tôi không xuất hiện và nếu như người phụ nữ đó không muốn chối bỏ trách nhiệm bằng cách đem tôi trao cho người tình của bà, có lẽ bố đã có một kết cục khác viên mãn hơn hiện tại.

“Chị Hạ này” – tôi mở lời, đó là vào dịp cuối tuần chị vẫn thường đến căn nhà trống hoang của tôi và lau chùi một số thứ đã bám bụi, chị làm điều đó như thể ngôi nhà của chị dù rằng chị chẳng có trách nhiệm gì với cuộc sống của tôi cả.

“Sao nào” – chị hỏi.

“Có lẽ em chẳng bao giờ có thể yêu thương thêm một ai khác được nữa” – tôi nói.

Mùa hè năm tôi hai mươi mốt tuổi, tôi đã ngầm nhận định rằng mình sẽ chẳng bao giờ có thể để một ai đó chui lọt vào khe hẹp của trái tim được nữa. Tôi chẳng biết tại sao mình lại có suy nghĩ đó nhưng cảm xúc của tôi đã hình thành bằng việc khóa chặt lòng thành. Đó là khi nỗi đau của tôi nhân rộng đến mức chẳng thể nào chịu đựng được nữa. Tôi cứ sống như một kẻ luôn hoài vọng về quá khứ và mong muốn mọi thứ diễn ra trong sự tưởng tượng của chính mình. Tôi đã luôn hối tiếc như một kẻ ăn mày dĩ vãng ngày này qua ngày khác.

***

Lần đó, tôi toan đã đẩy Hạ ra khỏi cuộc sống của tôi. Nhưng chị vẫn bao dung ở lại bên cạnh tôi dù tôi đã hành xử như một kẻ mất hết kiểm soát. Từ rãnh môi của mình, chị nói chị sẽ chu toàn cho đến khi tôi thực sự trưởng thành và có thể tự leo lên khỏi vực giếng. Câu nói đó khiến tôi bật khóc. Chị hiểu được phần nào tuổi trẻ viển vông và u buồn mà tôi tự nhốt mình trong đó. Chị khiến tôi cảm nhận được sự thương cảm to lớn mà trong suốt hành trình lớn lên của mình; tôi đã bất an khi nhận ra mình không có sự tương tác và kết nối với một người nào khác ngoại trừ bố.

Đôi khi tôi vẫn nhìn lại mùa hè xưa cũ của mình như một cách tưởng niệm đầy trân trọng. Chị giờ đã là một người phụ nữ của gia đình với hai đứa con gái nhỏ sau khi cố gắng băng qua cánh đồng rộng lớn của chính mình và dắt theo cả tôi. Chúng tôi thảng khi vẫn trò chuyện ở một nơi nào đó trong thành phố và tôi đã học được cách để bao dung, ít nhất là tôi đã bao dung cho cuộc sống của chính mình để mà can đảm bước về phía trước.

Người ta sẽ không thể biết mình sẽ tới những ngõ ngách nào nếu đôi chân không chịu tiến bước. Và dù muốn hay không, người ta phải tự giải thoát cho bản thân mình trong hàng nghìn vực giếng đang chực chờ ẩn náu.

Từ khoá: cha mẹchuyện gia đìnhKTNN 1011tình chị emtruyện ngắn

Bạn có thể quan tâm

Lão Năm cối đá
Truyện ngắn

Lão Năm cối đá

16/07/2025
Truyện ngắn: Tang chứng từ trời rơi xuống
Truyện ngắn

Tang chứng từ trời rơi xuống

21/08/2022
Truyện ngắn: HOOK
Truyện ngắn

Truyện ngắn: HOOK

17/07/2022
Truyện ngắn: Mối tình bất chính
Truyện ngắn

Mối tình bất chính

08/07/2022
Phác thảo hoạt hình
Hội họa

Phác thảo hoạt hình

10/01/2013
Những tác phẩm nghệ thuật tai tiếng - 10
Nghệ thuật

Những tác phẩm nghệ thuật tai tiếng

13/03/2021
Những tác phẩm đoạt giải Liên hoan Ảnh nghệ thuật “Tiền Giang trên đường phát triển”
Nhiếp ảnh

Những tác phẩm đoạt giải Liên hoan Ảnh nghệ thuật “Tiền Giang trên đường phát triển”

27/11/2021
Vịnh Hạ Long - tranh sơn dầu
Hội họa

Plum Ovelgönne vẽ Việt Nam

12/04/2019
Bức tranh trên giấy viết thư: hơn 19 triệu USD
Hội họa

Bức tranh trên giấy viết thư: hơn 19 triệu USD

11/05/2012

VĂN HOÁGIẢI TRÍ

Lời nguyền huyết ngải lần đầu ra mắt khán giả truyền hình
Phim

Lời nguyền huyết ngải lần đầu ra mắt khán giả truyền hình

05/10/2012
Bob Dylan và sản phẩm âm nhạc mới: Tempest
Âm nhạc

Bob Dylan và sản phẩm âm nhạc mới: Tempest

21/09/2012
GREY D và tlinh chính thức tung MV kết hợp với nhau có gì khác biệt? - 5
Âm nhạc

GREY D và tlinh chính thức tung MV kết hợp với nhau có gì khác biệt?

22/06/2022

ĐỀ XUẤT CỦABAN BIÊN TẬP

Khả Như liệu sẽ có thêm cú bật trong sự nghiệp với Nhà bà Nữ?  - 3
Sao & Showbiz

Khả Như liệu sẽ có thêm cú bật trong sự nghiệp với Nhà bà Nữ? 

Đăng bởi Will Phong
17/11/2022
Những tác phẩm đoạt giải Liên hoan Ảnh nghệ thuật “Tiền Giang trên đường phát triển”
Nhiếp ảnh

Những tác phẩm đoạt giải Liên hoan Ảnh nghệ thuật “Tiền Giang trên đường phát triển”

Đăng bởi NAG Thi Thơ
27/11/2021
Những bức ảnh lọt vào chung kết Giải thưởng Nhiếp ảnh Mỹ thuật thường niên lần thứ 6 -1
Nhiếp ảnh

Những bức ảnh lọt vào chung kết Giải thưởng Nhiếp ảnh Mỹ thuật thường niên lần thứ 6

Đăng bởi DoanhNhân+
29/04/2020

THƯGIÃN

Câu trả lời nằm ngoài… đáp án

Câu trả lời nằm ngoài… đáp án

10/09/2015
Cũng… sốc luôn!!!

Cũng… sốc luôn!!!

26/03/2014
Xe phóng nhanh đâm trúng dải phân cách, treo lơ lửng trên tầng 2

Xe phóng nhanh đâm trúng dải phân cách, treo lơ lửng trên tầng 2

18/01/2018
Điển hình về… so sánh

Điển hình về… so sánh

29/07/2015
Một cái vá bằng ba cái đánh!!!

Một cái vá bằng ba cái đánh!!!

20/05/2015

ĐỌCSÁCH

Tương lai thuộc về người bắt kịp sự thay đổi và chuẩn bị đủ để nắm lấy thời cơ
Đọc & sống

Tương lai thuộc về người bắt kịp sự thay đổi và chuẩn bị đủ để nắm lấy thời cơ

Đăng bởi Saigon Books
29/04/2021

Mở cửa tương lai - một cuốn sách cung cấp những kiến thức, thái độ, phẩm chất để người trẻ...

Trí tuệ cảm xúc dự đoán năng lực lãnh đạo

Trí tuệ cảm xúc dự đoán năng lực lãnh đạo

08/06/2019
Thoát lũ ra biển Tây - cuốn 'sử ký' đặc biệt về bão lũ đất phương Nam thế kỷ 20 - 1

Thoát lũ ra biển Tây – cuốn ‘sử ký’ đặc biệt về bão lũ đất phương Nam thế kỷ 20

20/04/2022
Chuyến tàu một chiều không trở lại

Chuyến tàu một chiều không trở lại

23/06/2019
Thăm nhà văn Nguyễn Mạnh Tuấn sau khi đọc 'Linh ứng' - 3

Thăm nhà văn Nguyễn Mạnh Tuấn sau khi đọc ‘Linh ứng’

07/03/2022
Khám phá bí quyết tối ưu hóa hiệu suất của những người thành công

Khám phá bí quyết tối ưu hóa hiệu suất của những người thành công

13/08/2024

MỚICẬP NHẬT

Tp. Hồ Chí Minh sôi động với Giải Bơi người cao tuổi năm 2025 - 2

Tp. Hồ Chí Minh sôi động với Giải Bơi người cao tuổi năm 2025

23/10/2025
Chuyển đổi kép

Diễn đàn “Đầu tư tác động – Thúc đẩy chuyển đổi kép”: Doanh nghiệp Việt Nam hướng tới phát triển bền vững

23/10/2025
SMARTIES Awards Vietnam 2025

SMARTIES Awards Vietnam: 12 năm kiến tạo chuẩn mực và truyền cảm hứng cho ngành Marketing Việt Nam

22/10/2025
Cội nguồn của hạnh phúc: khi cái tôi bước ra khỏi trung tâm

Cội nguồn của hạnh phúc: khi cái tôi bước ra khỏi trung tâm

22/10/2025
Nhóm sếu đầu đỏ lấy đà cất cánh trên đầm lầy Anlung Pring, Campuchia. Ảnh: Nguyễn Trường Sinh

Người săn sếu đầu đỏ: Khi ánh sáng trở thành lời cầu nguyện cho thiên nhiên

22/10/2025
Cảnh phim Góc Khuất quay tại Đà Lạt trong sương mù, nhân vật chính đối diện với bóng tối của chính mình - 2

Góc Khuất Khi con người đối diện bóng tối trong chính mình

21/10/2025
VinFast hỗ trợ đến 40% chi phí sửa xe cho khách hàng vùng lũ

VinFast hỗ trợ đến 40% chi phí sửa xe cho khách hàng vùng lũ

20/10/2025
Có những bông hoa chỉ nở khi lòng người đã đủ lặng – Blooming tại Noirfoto Gallery

Có những bông hoa chỉ nở khi lòng người đã đủ lặng – Blooming tại Noirfoto Gallery

20/10/2025
Phổ biến ở phương Tây nhưng vì sao quảng trường lại vắng bóng tại các đô thị cổ ở Việt Nam

Phổ biến ở phương Tây nhưng vì sao quảng trường lại vắng bóng tại các đô thị cổ ở Việt Nam

20/10/2025
Lạc giữa Mùa Xuân – nơi tiếng chim gọi bình yên giữa lòng Hậu Giang

Lạc giữa Mùa Xuân – nơi tiếng chim gọi bình yên giữa lòng Hậu Giang

20/10/2025
VAR "Cứu" CATPHCM thoát một thua trên sân nhà - 1

VAR “Cứu” CATPHCM thoát một trận thua trên sân nhà

20/10/2025
Im lặng hóa thành thương tích

Im lặng hóa thành thương tích

19/10/2025
Cuộc thi Ảnh Di sản Việt Nam 2025 - Chạm di sản, cảm chất riêng

Cuộc thi Ảnh Di sản Việt Nam 2025 “Chạm di sản, cảm chất riêng”

19/10/2025
Toàn cảnh Bến Nhà Rồng bên sông Sài Gòn, nơi TP.HCM dự kiến mở rộng Không gian văn hóa Hồ Chí Minh và công viên ven sông.

Khi đất ven sông thôi làm nhà: Một quyết định đáng nhớ của Sài Gòn

19/10/2025
Facebook Instagram Threads LinkedIn Twitter
DoanhnhanPlus.vn

Mái nhà chung để những người bận rộn
cùng chia sẻ kinh nghiệm sống
và chuyện làm ăn.
Cầu nối cho những ý tưởng
khởi nghiệp sáng tạo.
Không gian chia sẻ, giao lưu văn hoá,
giải trí, mua sắm của doanh nhân.

DMCA.com Protection Status

VỀ CHÚNG TÔI

  • Giới thiệu
  • Liên hệ quảng cáo
  • Quy chế hoạt động
  • Nội quy

Giấy phép số 577/GP-BTTT do Bộ TTTT
cấp ngày 22/11/2017.

Chịu trách nhiệm nội dung:
Lý Mỹ
Công ty Truyền thông Nguyễn Văn Vinh
10/29 Trần Nhật Duật, Q 1, TPHCM
(84) 2838469899

ĐẶT BÁO DÀI HẠN

© 2018 DoanhNhanPlus.VN - Giấy phép số: 577/GP-BTTTT do BTTTT cấp.

Chào mừng trở lại!

Đăng nhập vào tài khoản của bạn

Bạn quên mật khẩu?

Retrieve your password

Vui lòng nhập email hay tên đăng nhập để reset mật khẩu

Đăng nhập
Thanks for Sharing

Many thanks and highly appreciate your prompt action and the article.

  • Đăng nhập
  • Trang chủ
  • Kinh doanh
    • Doanh nghiệp
    • Chuyện làm ăn
    • Hàng không
    • Tài chính
    • Thị trường
    • Bất động sản
    • Hành Trình Thành Công
      • Khởi nghiệp
      • Quản trị
      • Marketing
      • Nhân lực
    • Sang ngày mới
    • DoanhNhan-Hub
  • Doanh nhân
    • Góc nhìn
    • Cà phê kinh tế
    • Chia sẻ
    • DN+trò chuyện
    • Nhân vật
    • Người dẫn đầu
  • Chốn Về
    • Giáo dục
    • Sống An Nhiên
      • Chuyện nhà tôi
      • Sống
      • Mối quan hệ
    • Sống khoẻ
      • Năng Lượng Mới
      • Dinh dưỡng
      • Y tế
      • Thư gởi người bận rộn
      • Sống Thể thao
    • Du lịch
      • Điểm đến
      • Điểm Đến Tạo Giá Trị
    • Ẩm thực
      • Món ngon
      • Hương vị quê nhà
      • Thức uống
    • Không gian sống
  • Văn hoá
    • Giải trí
      • Âm nhạc
      • Phim
      • Sân khấu
      • Sao & Showbiz
      • Truyền hình
    • Nghệ thuật
      • Hội họa
      • Nhiếp ảnh
    • Đọc & sống
    • Tản mạn
      • Truyện ngắn
      • Sống chậm & Nghĩ sâu
      • Trà dư tửu hậu
      • Thư giãn
    • Kiến thức
  • Lịch lãm
    • Thời trang
      • Bộ ảnh thời trang
      • Trang sức
      • Phụ kiện
      • Style guide
      • Sành điệu
    • Làm đẹp
    • Góc đàn ông
    • Thời gian
  • Chuyển Động
    • Xe hơi
    • Góc Biker
    • Du thuyền
    • Chạm Vô-lăng
  • Công nghệ
    • Điện thoại
    • Máy tính
    • Máy tính bảng
    • Nghe nhìn
    • Máy ảnh
    • Nhịp số hoá
    • Thiết bị gia đình

© 2018 DoanhNhanPlus.VN - Giấy phép số: 577/GP-BTTTT do BTTTT cấp.