Với tên gọi “Sự sống mong manh”, loạt tranh tĩnh vật hai mươi bức sơn dầu của nữ họa sĩ Nguyễn Ngọc Đan đang được triển lãm tại Eight Gallery (8 Phùng Khắc Khoan, Q.1, TP.HCM, từ 7-5 đến 7-6-2016).
Bước vào phòng tranh của Nguyễn Ngọc Đan, ấn tượng đầu tiên là sự tươi mát mà sâu lắng do các bức tranh đem lại giữa một ngày nóng bức và dồn dập chuyện thế sự đến rã rời, mệt mỏi. Hoa và những bình hoa nhiều loại, nhiều kiểu được vẽ với một bảng màu tươi nguyên mà nhuần nhị, những mảng màu đối chọi được phối với nhau hài hòa, những chi tiết được thể hiện sinh động, và nhất là cách mà tác giả ca tụng ánh sáng, thứ ánh sáng trong suốt nhưng có cảm giác như chạm tay vào được, thứ ánh sáng hắt ra từ tranh và lan tỏa khắp không gian. Tất cả cho thấy sự chắc tay về mặt kỹ thuật và thủ pháp để có thể diễn đạt được cảm xúc với hoa, đối tượng mà rất nhiều họa sĩ đã vẽ nhưng không phải ai cũng tạo được cái “sự sống mong manh” của một đời hoa.
Còn trẻ nhưng Ngọc Đan có được sự vững vàng về tay nghề là bởi cô được đào tạo từ một môi trường giáo dục mỹ thuật danh tiếng bậc nhất châu Âu: Học viện Hàn lâm Mỹ thuật quốc gia Surikov ở Moscow (Liên bang Nga) với bằng thạc sĩ hạng xuất sắc. Trước khi sang Nga học tập, Ngọc Đan từng học tại Đại học Mỹ thuật TP. Hồ Chí Minh. Cô đã tham gia một số triển lãm tại Nga, Ấn Độ, Indonesia và tại quê nhà, đồng thời đã tổ chức các workshop tại Erato Art Studio (Phú Mỹ Hưng) để hướng dẫn những người yêu thích hội họa những kỹ thuật cơ bản vẽ tranh chân dung và tranh tĩnh vật với các chất liệu chì, acrylic, sơn dầu.
Những bông hoa đa sắc màu trong phòng tranh “Sự sống mong manh” dù là cát tường, trạng nguyên, lan, forget-me-not… đều đang độ xuân thì thắm tươi, mơn mởn, khoe hết nhan sắc diệu kỳ mà tạo hóa ban tặng, nhưng ẩn chứa dưới cái đẹp là sự tàn úa không tránh khỏi của kiếp hoa, là sự hủy diệt không tránh khỏi của thời gian. Hương sắc của hoa, của phòng tranh cũng là sắc màu của thời gian như những vần thơ của Đoàn Phú Tứ: Màu thời gian không xanh/ Màu thời gian tím ngát/ Hương thời gian không nồng/ Hương thời gian thanh thanh… Chỉ nhờ nghệ thuật mà cái đẹp mới được lưu giữ vĩnh viễn.
- Diên Vỹ