Là một trong những nghệ sĩ hiếm hoi đầu tư sản xuất vlog và ghi dấu ấn trong địa hạt này, Jun Phạm không ngừng tư duy, tìm tòi để sàn tạo ra những series vlog đều đặn phục vụ cho khán giả yêu mến. Đầu năm nay, series Không trà thì bánh là phần mở rộng của thương hiệu Nhà có 1 người đã được trình làng. Những câu chuyện xoáy sâu vào tâm tư, quan điểm, triết lý sống về tuổi trẻ, tình yêu của Jun Phạm và các khách mời khiến cho phong vị của “Nhà có 1 người” trở nên sinh động.
Kết năm 2022, Jun Phạm quyết định tạm rời xa căn nhà ấm áp cùng những chú mèo béo múp để xê dịch cùng một “người đặc biệt” – bố mình. Và MV “1900 hồi đó”, sáng tác dễ thương và trong trẻo của nhạc sĩ Huỳnh Hiền Năng, chính là “cánh cửa thần kì” để mở đầu cho series vlog mới có tên Đi thôi bố ơi!. Không còn là một chàng trai nhấm nháp của cuộc sống một mình, Jun cùng bố xách ba-lô lên và đi, cùng tạo nên những kỉ niệm tuyệt vời đầy hương vị tình thân dịu dàng giữa núi rừng Tây Nguyên.
Không chỉ là một chuyến du ngoạn
Series vlog Đi thôi bố ơi! có tổng cộng 8 tập, lên sóng đều đặn mỗi tuần một tập từ ngày 24/11/2022, kéo dài đến trước Tết Nguyên đán. Trước khi tập một phát sóng, Jun Phạm đã rủ rê những người bạn thân của mình như Ninh Dương Lan Ngọc, Ngô Kiến Huy, Liêu Hà Trinh, Duy Khánh… chia sẻ về chủ đề “du lịch cùng bố mẹ”. Jun chia sẻ rằng anh mong chuyến đi đến Buôn Mê Thuộc cùng bố sẽ như một tách trà nóng ấm áp, làm dịu lại một năm nhiều biến động, khiến người xem muốn xích lại gần người thân, bố mẹ của mình trong dịp lễ cuối năm.
Trong tập 1, Jun đã sang nhà bố để ăn trưa và ngỏ lời về chuyến du lịch. Nếu như ở “Nhà có 1 người”, khán giả đã quen thuộc hình ảnh căn nhà nhỏ xinh xắn, mang đậm phong cách Nhật Bản ấm áp của Jun thì ở tập đầu tiên của Đi thôi bố ơi!, Jun giới thiệu tổ ấm của bố, một căn nhà đặc sệt chất “Sài Gòn”. Cuộc trò chuyện bên mâm cơm với thịt luộc, tôm chua cũng chính là mồi lửa để thắp lên chuyến đi hiếm khi của hai cha con trong cái lành lạnh cuối năm.
Quyết định đến Buôn Mê Thuộc, địa phận thuộc Tây Nguyên ở Việt Nam, với sự giao thoa của đô thị và núi rừng trong không khí tươi mát, quê hương của cà phê, Jun Phạm mong rằng bản thân anh, cùng với bố vừa có thể tận hưởng một chuyến du lịch đơn giản, vừa tạo nên những kỉ niệm tuyệt vời, vừa có thể tặng cho khán giả những thước phim dịu dàng và thảnh thơi.
mà còn là địa phận độc nhất của tình thân
Đi du lịch thì dễ dàng, nhưng cùng bố mẹ mình ngồi một chuyến xe dài qua những triền đồi, thong dong tham quan bảo tàng cà phê rồi cắm ghế thảnh thơi bên bờ hồ, chuyện trò về đủ thứ trên đời thì lại không dễ, nhất là khi chúng ta đã thành người lớn.
Những con chim rồi cũng đến ngày rời tổ, chăm lo cho gia đình riêng và rồi những đứt gãy với bố mẹ, với căn nhà nơi ta lớn lên sẽ ngày một rõ ràng, như một quy luật. Nhưng với một số người, mà Jun chính là một ví dụ, tình thân luôn là một trong những điều mà anh cố gắng duy trì. Không còn mẹ, bố trở thành thế giới. Mỗi người một “chiếc tổ” riêng nhưng hai bố con luôn trông chừng và cổ vũ nhau trong cuộc sống.
Tuy vậy, đôi khi việc ngỏ lời mời bố ra khỏi “chiếc tổ” của mình, đến nơi nào đó xa xa cũng không quá dễ dàng. Thay vì châu Âu, bố của Jun chỉ đồng ý đến Buôn Mê Thuộc. Jun nói: “Chúng ta đi rất nhiều nơi, rất xa xôi nhưng bố mẹ một đời làm lụng vất vả, chăm lo gia đình và quen hơi tổ ấm. Họ có những chần chừ khi phải đi đâu quá xa, phần vì nhớ nhà, phần tuổi tác đã ghì họ ở một nơi quen thuộc như thể không khí. Nếu không trực tiếp hỏi chuyện, có lẽ Jun cũng không nhận ra được điều ấy. Jun muốn đưa bố đi thật nhiều nơi nhưng trước khi đâu đó thật xa, hai bố con sẽ cùng nhau tạo nên những kỷ niệm gần”.
Sau những thay đổi lớn của Trái Đất, trong mỗi người đều xuất hiện những thay đổi nhỏ, trong đó có những điều tích cực mà tiêu biểu là việc hoàn thiện những cảm xúc bên trong. Jun Phạm mong rằng chuyến đi với bố, những cuộc chuyện trò trên trời dưới đất từ những câu chuyện phiếm đến cả những câu hỏi vĩ mô thuộc chủ nghĩa hiện sinh xuất hiện xuyên suốt series sẽ khiến người xem được chữa lành, đâu đó những nỗi đau và vết thương, mất mát sẽ liền sẹo.
“Bố có thể cô đơn, nhưng không cô độc”, bố của Jun nhận định về cuộc sống của mình, nhẹ tênh như khi ta thở giữa lưng chừng núi, một khoảnh khắc thư giãn. Có bao giờ bạn tâm sự với bố mẹ về những điều mình giấu trong các “ngăn tủ cảm xúc”? Có bao giờ bạn hỏi bố mẹ đang như thế nào trong cuộc đời này, nhất là khi không còn ở gần bên họ? Những điều thật ngắn, nhưng thật khó để nói ra. Một chuyến lên rừng, ngã lưng cắm trại, hoặc trôi dạt trên dòng sông nào đấy cùng với nhau có lẽ sẽ là một không gian thuận lợi để bạn hiểu bố mẹ mình hơn. Đó cũng chính là “chỉ tiêu” lớn nhất của series này, khiến tất cả chúng ta đứng lên, ra khỏi nhà, kiến tạo nên một địa phận độc nhất của tình thân với bố, mẹ hay bất cứ ai, tại một nơi nào đó xa khỏi các toà nhà.