Đi nghỉ ở vùng biển là một trong những niềm vui đầy sảng khoái. Nhưng ít ai biết được những hoạt động như bơi lội, vùi chân trong cát hoặc đi chân không trên cátđã tiềm ẩn nhiều nguy cơ kinh khủng không thể ngờ được. Những mối đe dọa ẩn tàng đó sẽ lần lượt được đề cập đến ở đây.
Bệnh viêm gan
Viêm gan siêu vi gây viêm gan và thường ở dạng chủng A, B hoặc C. Xơ gan có thể xảy ra trong những trường hợp nghiêm trọng và một số bệnh nhân cuối cùng có thể bị ung thư. Các chủng phổ biến nhất này lây truyền qua phân hoặc máu, nhưng chất thải y tế được xử lý không đúng cách có thể khiến cho những người lướt sóng và bơi lội sẽ bị viêm gan.
Theo Tổ chức Y tế Thế giới, viêm gan A hiếm khi có liên quan đến phạm vi nước giải trí, nhưng khả năng vẫn có thể xảy ra. Năm 2006, một nghiên cứu do Đại học San Diego thực hiện cho thấy 79% mẫu nước xét nghiệm có chứa bệnh viêm gan A. Nước thải chảy tràn ở khu vực San Diego gây ô nhiễm, và các chương trình tiêm chủng hiện đã có sẵn cho những người lướt sóng trong vùng.
Bệnh Legionnaire
Vi khuẩn Legionella có thể được tìm thấy trong bồn tắm nước nóng vì nó phát triển tốt nhất trong nước ấm từ 35 độ C (95 ° F) đến 46 độ C (115 ° F). Trên bãi biển, nơi tốt nhất để lây nhiễm bệnh Legionnaires là nơi tắm công cộng. Năm 2007, 7 trong số 36 vòi hoa sen trên bãi biển ở miền Nam nước Ý đã cho kết quả dương tính với chủng vi khuẩn phổ biến nhất này.
Năm 2005, một nghiên cứu đã tìm thấy 32 chủng Legionella trong nước biển ở vùng New England của Mỹ. Mặc dù vi khuẩn không lây nhiễm, nhưng nghiên cứu này cho thấy Legionella đã phát hiện thấy nước biển ấm là một môi trường sống thích hợp của chúng.
Bệnh Legionnaires giống như bệnh viêm phổi, gây ho, sốt và đau nhức cơ có thể kéo dài đến 2 tuần. Mặc dù hầu hết các bệnh nhân bị nhiễm bệnh đều thấy các triệu chứng của họ biến mất sau một đợt dùng các thuốc kháng sinh, nhưng khoảng 15% trường hợp dẫn đến tử vong.
Bệnh cúm dạ dày
Tất cả chúng ta đều đã từng gặp phải bệnh cúm dạ dày (stomach bugs hay stomach flu) vào một thời điểm nào đó trong đời. Nhưng bạn có biết rằng bãi biển là nơi dễ tìm ra các mầm bệnh dẫn đến bệnh cúm dạ dày?
Phân là nguyên nhân chính của loại bệnh này ở bãi biển. Ô nhiễm phân và vi khuẩn đã được tìm thấy trong các mẫu cát từ các bãi biển. Chúng có thể đến từ các nhà máy xử lý nước thải gần đó hoặc các trận bão lớn đã cuốn theo chất thải của con người và động vật từ các nguồn.
- Xem thêm: Nguy cơ nhiễm khuẩn từ nước hồ bơi
Những vi khuẩn này có thể gây buồn nôn và đau bụng, thậm chí có thể dẫn đến chứng viêm dạ dày ruột. Động tác đào vào trong cát khi đang ở trên bãi biển có thể làm tăng nguy cơ mắc bệnh tiêu chảy.
Các du khách ở bãi biển có thể sẽ gặp phải các mầm bệnh quen thuộc như E. coli, Salmonella hoặc nhóm norovirus là những loại vi khuẩn gây nên bệnh cúm dạ dày phổ biến nhất được tìm thấy ở Mỹ.
Bệnh ngứa Cercarial dermatitis
Bệnh Cercarial dermatitis (viêm da nổi mẩn do ấu trùng Cercaria) thường được gọi là bệnh ngứa do bơi lội. Tiếp xúc với ấu trùng sán lá ký sinh có thể gây phát ban làn da loang lổ trên vùng nhiễm bệnh. Thông thường, bạn sẽ nhận thấy phát ban trong vòng 48 giờ sau khi tiếp xúc và nó có thể tồn tại đến bảy ngày.
Các ký sinh trùng này thường lây nhiễm cho những con ốc sên và sau đó lây nhiễm sang các loài chim, nhưng con người đôi khi cũng bị nhiễm trong quá trình này. Phát ban thường có thể được điều trị bằng thuốc kháng histamine. Kem corticosteroid cũng có thể giúp giảm đau.
Vi khuẩn ăn thịt
Có thể bạn đã nghe nói về vi khuẩn ăn thịt được tìm thấy ở bãi biển trong vài năm qua, nhưng khả năng bị nhiễm bệnh là khá thấp. Theo Trung tâm kiểm soát và phòng ngừa dịch bệnh (CDC), trung bình mỗi năm ở Hoa Kỳ có 95 trường hợp nhiễm vi khuẩn Vibrio vulnificus, kèm theo 85 trường hợp nhập viện và 35 trường hợp tử vong. Một nửa số trường hợp đó đến từ các vùng biển bên kia Vịnh Mexico.
Vi khuẩn có thể xâm nhập vào cơ thể người đi bơi qua các vết thương hở, khiến làn da bị tổn thương và loét. Những con hàu sống cũng có thể chứa vi khuẩn, gây đau bụng, tiêu chảy và buồn nôn cho những người bị ảnh hưởng.
Các thuốc kháng sinh thường cải thiện cơ hội phục hồi của bệnh nhân, nhưng có thể phải cắt cụt chi. Cách tốt nhất để tránh vi khuẩn ăn thịt là tránh xa nước khi bạn đang bị vết thương hở và cẩn thận với những động vật có vỏ mà bạn ăn vào.
Giun móc
Chúng ta thích thọc sâu các ngón chân vào cát khi đi nghỉ ở bãi biển, nhưng đó có thể là một cách dễ dàng để tiếp xúc với giun móc. Người ta có thể bị nhiễm loại ký sinh trùng này khi đi chân trần trên mặt đất đã bị nhiễm phân người hoặc do ăn phải trứng giun móc.
Trứng phát tán ở bất cứ đâu khi nước làm di dời đất, khiến bãi biển trở thành vị trí lý tưởng để tìm thấy chúng. Những trứng này cuối cùng phát triển thành ấu trùng nhỏ và cố bám vào da động vật.
- Xem thêm: Báo động về bệnh tật do nước nhiễm bẩn
Nếu bạn bị nhiễm giun móc, các triệu chứng có thể bao gồm phát ban ngứa, đau bụng, buồn nôn, giảm cân và tiêu chảy. Có thể dễ dàng phòng ngừa giun móc bằng cách đi dép trên bãi biển, ngồi trên khăn tắm khi ở trên mặt đất, và rửa cơ thể bằng xà phòng và nước sau khi chạm vào đất và cát. Nếu bạn gặp phải ký sinh trùng, các loại thuốc như albendazole hoặc mebendazole sẽ giúp giải quyết vấn đề.
Tụ cầu vàng kháng methicillin (MRSA)
Nước ấm và lượng người đi lại cao khiến các bãi biển trở thành nơi sinh sản của vi khuẩn Staphylococcus aureus kháng methicillin, hay còn gọi là MRSA. Nhiễm trùng tụ cầu bắt đầu như một vết sưng nhỏ giống như mụn nhọt, nhưng nó có thể biến đổi thành một áp xe lớn.
Đến lúc đó, nó phát triển sâu vào cơ thể và trở thành nguy cơ đối với xương và các cơ quan. Trong trường hợp nghiêm trọng, nó có thể biến chứng thành viêm phổi hoặc các dạng suy hô hấp khác. Nhiễm trùng da nhẹ thường được điều trị bằng thuốc mỡ kháng sinh, nhưng những trường hợp nặng hơn cần phẫu thuật.
Những người đi bơi ở các vùng biển cận nhiệt đới có khoảng 37% cơ hội tiếp xúc với một dạng tụ cầu khuẩn. Năm 2012, một cuộc khảo sát cho thấy 1,6% mẫu nước biển và 2,7% mẫu cát ở đó có chứa MRSA. Tụ cầu khuẩn tiêu thụ muối như một chất dinh dưỡng quan trọng, đó là lý do tại sao nó tồn tại trong nước biển lâu hơn các bãi biển nước ngọt.
Amíp ăn não
Naegleria fowleri là một loại amíp (trùng biến hình) ăn não cực kỳ hiếm và chỉ có những người đi vùng bãi biển nước ngọt mới gặp rủi ro. Nó thường xuyên lui tới vùng nước ấm và đất của các ao hồ nước ngọt, nghĩa là những người bơi lội trong nước biển sẽ không phải lo lắng về việc bị nhiễm trùng.
fowleri xâm nhập vào cơ thể người đi bơi qua mũi và hoạt động theo đường đi đến não. Nhưng nó sẽ tiêu thụ bất cứ thứ gì ở phía trước nó khi ở trong não.
Các triệu chứng bao gồm sốt, đau đầu và nôn mửa. Tình trạng nhiễm trùng thường dẫn đến tử vong sẽ trở nên dữ dội hơn theo thời gian bằng cách gây ra các cơn co giật và ảo giác trước khi đưa người bệnh vào trạng thái hôn mê.
CDC xác nhận rằng chỉ có 34 trường hợp từ năm 2009 đến 2018 có liên quan đến các vùng nước giải trí. Thậm chí họ còn tin rằng người ta có thể tiêu thụ nước có chứa N. fowleri vì acid trong dạ dày sẽ giết chết vi khuẩn ngay lập tức.
Tảo nở hoa
Hầu hết các loài tảo sống trong đại dương đều vô hại, nhưng một số lại tạo ra độc tố rất nguy hiểm. Dòng thủy lưu có thể mang nitrogen và phosphorus vào các đường nước, gây ra bùng nổ số đông được gọi là tình trạng nở hoa.
Những tảo độc hại này làm ô nhiễm nước uống. Những người đi bơi cũng có thể hít phải chất độc qua hơi nước, nuốt phải chúng hoặc tiêm nhiễm qua làn da. Một số chất độc tấn công hệ thần kinh, trong khi một số chất độc khác gây hại cho gan.
Chạm vào tảo có thể gây phát ban và lở loét trên da. Riêng những người bơi lội hít phải hoặc nuốt phải nước bị ô nhiễm có thể bị chuột rút, tiêu chảy, buồn nôn, ho và nhiễm trùng tai.
Các loài tảo đơn bào Dinoflagellates gây ra hiện tượng tảo nở hoa có hại được gọi là thủy triều đỏ có trong nước mặn. Các chất hóa học được tạo ra bởi những loại tảo này có thể phá hủy các tế bào thần kinh, đồng thời gây bất ổn cho mắt và cổ họng.
Giun tròn
Người đi biển cũng phải đề phòng giun đũa. Những ký sinh trùng này thường sống trong ruột và phân của chó. Đa số những người bị nhiễm bệnh do vô tình nuốt phải, và trẻ em thường bị ảnh hưởng nhiều hơn người lớn.
Những người đi biển sẽ không biết rằng họ đang ở gần ký sinh trùng, nhưng việc tiếp xúc với cát gặp đúng cơ hội có thể gây kích hoạt nhiễm trùng. Các triệu chứng có thể bao gồm buồn nôn, nôn ói, ho, tiêu chảy, khó thở, sốt, đau bụng và thậm chí có cả giun trong phân. Một số loại thuốc được kê đơn có thể giúp điều trị giun đũa và nhiều phương pháp điều trị có hiệu quả.