Wales là một phần của Vương quốc Liên hiệp Anh, nổi tiếng vì giàu có các giá trị văn hóa và lịch sử. Nhắc đến xứ Wales, người ta sẽ nghĩ đến một vùng đất thơ mộng, yên bình với phong cảnh thiên nhiên xinh đẹp, những tòa lâu đài cổ thấp thoáng, những dãy núi hùng vĩ, những cánh đồng hoa chuông xanh bất tận mỗi độ xuân về. Từ London chúng tôi mất gần năm giờ đi xe để đến làng Portmeirion dưới chân dãy Snowdonia, miền Bắc Wales nhân mấy ngày nghỉ lễ Giáng sinh. Anh bạn tôi đến xứ sương mù chỉ mấy năm mà tỏ ra rành rẽ về vùng đất này đã dẫn chúng tôi vào một thế giới thơ mộng.
Ngôi làng độc đáo xây dựng từ những tòa nhà đổ nát
Xây dựng vào thập niên 20 của thế kỷ trước ở cửa sông Dwyrydh, các ngôi nhà ở làng Portmeirion được sơn màu hồng, đỏ, xanh lá, vàng, nâu và mỗi mái nhà lại thiết kế với hình dáng khác nhau theo phong cách Jacobean, Gothic, Na Uy và Regency. Điều này khác hoàn toàn so với kiến trúc thống nhất của các ngôi làng cổ nước Anh. Ngôi làng như một nàng công chúa e ấp được bảo vệ bởi những đỉnh núi hùng vĩ của dãy núi Snowdonia và nằm bên cạnh bờ biển xanh ngắt. Tất cả khung cửa sổ hay ghế ngồi ngắm cảnh đều được sơn màu xanh. Có lẽ đây cũng là một điểm nhấn thu hút khách.
Ngôi làng được thiết kế bởi Clough Williams-Ellis, một kiến trúc sư tài ba tự học thành tài. Thời của Ellis, nước Anh đang trong giai đoạn sau của Thế chiến thứ Nhất, nhiều công trình xây dựng không được đẹp nên ông khao khát tạo ra “những tòa nhà được xây đúng vị trí để có thể tô điểm thêm cho vẻ đẹp quang cảnh xung quanh”. Vậy là một khoảnh đất nhỏ ở rìa công viên Snowdonia được ông mua và xây dựng các tòa nhà đẹp mê hồn vào năm 1925, để thỏa mãn ước mơ của mình. Trên khoảnh đất ấy có một dinh thự bỏ hoang từ thời Trung cổ được cải tạo và sửa chữa thành một quần thể khách sạn tuyệt đẹp, biến những chuồng gia súc và công trình phụ xung quanh thành những điểm nhấn thú vị cho khuôn viên khách sạn.
Hầu hết công trình ở ngôi làng này đều được xây cất mới từ những công trình cũ hoặc bị chiến tranh tàn phá. Sau Thế chiến, các kiến trúc sư theo trường phái hiện đại đã phá bỏ rất nhiều công trình di sản, Williams-Ellis mua lại để tái sử dụng. Rất nhiều người nổi tiếng từng ghé thăm Portmeirion: nhà soạn kịch George Bernard Shaw, tiểu thuyết gia H.G. Wells, kiến trúc sư Frank Lloyd Wright và đạo diễn Noel Coward. Những năm 1960, giá vé vào thăm ngôi làng được phân chia tùy vào khách nghỉ qua đêm tại khu nghỉ dưỡng, khách ghé thăm hằng năm hay du khách vãng lai. Giá vé không cố định, và có thể tăng đột ngột nếu như số lượng khách hôm đó quá đông vì Williams-Ellis muốn đảm bảo không gian thư giãn yên tĩnh cho những vị khách thường xuyên của khu nghỉ dưỡng.
Sự đa dạng trong kiến trúc của Portmeirion khiến làng này được chọn làm các bối cảnh của nhiều bộ phim nổi tiếng Brideshead Revisited, The Green Helmet, Dr Who… Nhưng điều khiến Portmeirion nổi tiếng có lẽ nhờ bộ phim khoa học viễn tưởng The Prisoner (1960) và series phim tình cảm truyền hình Cold Feet (2003). Sau loạt phim này, Portmeirion trở thành một địa điểm được các cặp uyên ương ưa thích tổ chức đám cưới. Ngày nay, ngôi làng Portmeirion trở nên nhộn nhịp hơn. Những món ăn thơm ngon vẫn được phục vụ chu đáo trong phòng ăn Art Deco của khách sạn. Có điều, các du khách đã được đối xử bình đẳng hơn vì đã xóa bỏ bảng phân giá dành cho khách ghé thăm.
Giáng sinh nơi lâu đài cổ
Rời Portmeirion chúng tôi băng qua cầu Menai Suspension để ra đảo Anglesey. Nếu không nhìn kỹ bạn có thể lầm tưởng là mình đang đi qua một con sông nhỏ.
Anglesey – hòn đảo nằm ở bờ biển phía bắc của xứ Wales có những bãi biển sạch nhất ở Anh cùng các tòa lâu đài, tu viện và những tòa nhà cổ kính trong không khí yên bình. Với nhiều hoạt động du lịch theo mùa, lý tưởng để nghỉ ngơi sau một tuần làm việc vất vả, vì vậy không có gì ngạc nhiên khi vùng xa xôi nhất xứ Wales này vẫn rất đông du khách.
Lâu đài Beaumaris nằm ở thị trấn cùng tên trên đảo Anglesey. Công trình này được xây dựng vào năm 1284 nhưng đã bị trì hoãn do thiếu kinh phí cho đến tận năm 1306. Ước tính chi phí xây dựng lâu đài lên tới 15.000 bảng Anh, đây là con số khổng lồ vào thời ấy, chính vì vậy phải mất một khoảng thời gian rất dài mới hoàn thiện. Sau khi nội chiến Anh bùng nổ năm 1642, lâu đài được canh giữ bởi lực lượng của vua Charles I và may mắn không bị phá hủy giữa một chiến địa đổ nát. Mãi tới đầu thế kỷ thứ XIX thì nơi này được quy hoạch thành công viên lịch sử. Sang thế kỷ XXI, lâu đài và những khu vực xung quanh nó trở thành điểm thu hút khách tham quan du lịch. Người ta đồn rằng lâu đài này bị ma ám, đến viếng nơi đây thường nghe thấy một thứ âm thanh vô cùng kỳ lạ, giống như tiếng đọc kinh ở các nhà nguyện. Đi qua các hành lang tối và dài, hầu hết du khách đều có cảm giác như có ai đó theo dõi mình, sự lạnh lẽo bao trùm. Vậy mà khi chúng tôi đến đây, lâu đài đang tổ chức dạ hội hóa trang mừng Giáng sinh. Du khách được khoác trang phục thời nữ hoàng Victoria, tay cầm một bản thánh ca và tham quan lâu đài. Buổi chiều tối, trong suốt tháng 12, có nhiều chương trình văn nghệ do các nghệ sĩ đường phố trình diễn cùng nhiều trò chơi vui nhộn như hóa trang thành các nhân vật yêu thích, đi tìm kho báu, rút thăm trúng thưởng. Các cháu bé rất thích thú với sự xuất hiện của chú mèo đi hia cùng ông già Noel.
Sau một vòng tham quan lâu đài, chúng tôi quyết định đến khu lăng mộ cổ bằng đá mang tên Bryn Celli, được cho là có từ năm 3.000 trước Công nguyên được thiết kế như một vòng tròn đá, trước khi được chuyển thành ngôi mộ có đường hầm thông suốt một ngàn năm sau đó. Cấu trúc này bao gồm hai tảng đá nguyên khối lớn rất đặc biệt mà người ta nói dường như chứa đựng một bí mật đáng kinh ngạc. Bên trong ngôi mộ là một tảng đá dựng đứng, khi xem xét kỹ sẽ phát hiện ra một kiểu kết cấu giống như một loại rễ cây kỳ lạ. Một phát hiện gần đây cho thấy khối đá này thực tế có thể là một loài cây hóa thạch hàng nghìn năm tuổi. Một khối đá khác được dựng bên ngoài ngôi mộ với hình khắc lạ lùng và rất ấn tượng. Các mẫu hình xoáy dường như cho thấy nhiều kiểu dáng thiết kế khác được chế tác trên cự thạch, bao gồm ly, nhẫn và bánh xe.
Ngôi mộ bị cướp bóc vào năm 1969 khiến nơi đây không còn nguyên vẹn nữa, nhưng nhiều nhà khảo cổ vẫn tiếp tục nghiên cứu mong tìm ra lời giải cho bí ẩn này.
Mặt trời xuống thấp khi chúng tôi chuẩn bị ra về, khung cảnh hoang vắng nhưng thật sự rất ấn tượng.
Xem thêm: