Các giải đấu (hơn 400 giải/năm) được chia theo sáu hạng: Grand Slam (do Liên đoàn quần vợt quốc tế ITF điều hành), Masters 1000, ATP 500 và 250, Challengers và Futures. Giải Grand Slam thưởng 2.000 điểm cho nhà vô địch, trong khi Challengers và Futures thưởng tương ứng 125 và 35 điểm.
Thứ hạng của tay vợt được tính bằng tổng điểm của 18 giải có thành tích tốt nhất trong 52 tuần lễ (19 giải đối với tám tay vợt dự tranh Masters Cup cuối năm, với 200 điểm cho một trận thắng ở vòng bảng, 400 điểm ở bán kết và 500 điểm ở chung kết). Đối với 30 tay vợt hàng đầu sau mùa giải 2011 thì sẽ tính điểm của 12 giải “bắt buộc” (các giải quan trọng nhất) cộng với sáu giải khác có thành tích cao nhất, trong đó tối đa bốn giải hạng ATP 500. Đối với những tay vợt không dự Grand Slam hoặc Masters 1000, điểm số của họ được tính dựa vào thành tích cao nhất ở các giải ATP 250 hoặc Challengers và Futures.
Nếu một tay vợt không dự giải Grand Slam hoặc Masters 1000 “bắt buộc” thì sẽ được tính 0 điểm vì đây là giải tự động tính vào 18 kết quả cao nhất. Bảng xếp hạng ATP được dùng để xác định các tay vợt dự giải (căn cứ vào số tay vợt quy định của từng giải) và xếp hạt giống. Từ 2009, ATP còn thưởng điểm cho các tay vợt dự Davis Cup. Giải đồng đội này được tính điểm tương đương ATP 500 với điều kiện tay vợt tham dự không đạt được nhiều điểm ở bốn giải cùng hạng. Quy định điểm thưởng Davis Cup được đánh giá là bất công đối với các tay vợt xuất sắc, như trường hợp Marcos Baghdatis của đảo Síp khi đội tuyển nước này không bao giờ có cơ may lọt vào nhóm thế giới (16 quốc gia).
Tám tay vợt xuất sắc nhất trong một mùa giải bình thường (tính từ đầu năm và còn được gọi là ATP Champion Race) sẽ tranh Masters Cup vào cuối năm.
L.T