Quan tâm hơn đến nhân viên ngắn hạn

Quan tâm hơn đến nhân viên ngắn hạn

Những nhân viên làm việc ngắn hạn, hay làm công nhật, thường mang tâm lý rằng tương lai công việc của họ không có gì là chắc chắn, thu nhập gắn liền với giờ làm việc. Họ có cần được tạo động lực không, cũng như mức độ gắn bó và cam kết của họ như thế nào? Susan Milligan, một cây viết thường xuyên của cộng đồng nhân sự SHRM, đã đặt ra vấn đề này và đi tìm câu trả lời.

Đầu tiên, bà trích dẫn nhận định của Louie Shapiro, giám đốc nhân sự của một khách sạn có 350 nhân viên: “Nhiều nhà quản lý khó tạo lập quan hệ với nhân viên dạng này so với nhân viên làm việc toàn thời gian, do hai nhóm nhân viên này có sự khác biệt cả trong đời sống lẫn nơi làm việc. Bởi vậy, cách nhìn nhận về sự đóng góp trong công việc của hai nhóm nhân viên này cũng khác nhau”.

Như vậy, vấn đề là làm sao để các nhân viên ngắn hạn thấy rằng họ vẫn thuộc về một tập thể, một mái nhà nào đó. Tâm lý của nhân viên dù ở dạng nào cũng là đi tìm sự ổn định. Như Joshua Ostrega, giám đốc một công ty ở Montreal nhận định: “Nhân viên miệt mài đi tìm công việc mới, còn người sử dụng lao động miệt mài đi tuyển dụng mới”.

Một câu chuyện khác từ Marc Husain, Phó chủ tịch một công ty nhân sự, được Milligan dẫn chứng, đó là làm cho nhân viên ngắn hạn thấy rằng họ thuộc về công ty. Qua các phương tiện email, LinkedIn và các môi trường mạng xã hội khác, Marc Husain giữ liên lạc với nhân viên ngắn hạn, chờ họ quay lại khi cần thiết.

Sàng lọc lại, Milligan chú ý đến sáu ý kiến được các chuyên gia gợi ý như sau:

Có một câu chuyện được truyền miệng về mối quan hệ bền vững của nhân viên ngắn hạn với cấp quản lý: Vào năm trước, những người lao động ở chuỗi siêu thị Market Basket ở Massachusetts đòi được trả lại người quản lý của họ đã bị công ty sa thải. Đó là Arthur T. Demoulas. Lý do được họ nêu ra là ông luôn đặt nhân viên và khách hàng lên hàng đầu. Kết của câu chuyện này là Demoulas “của họ” đã quay lại công việc.

Exit mobile version