Tôi phát hiện ra bạn không hát bằng lời, mà hát bằng trái tim. Từ đó, tôi mê giọng hát của bạn. Bạn thổi vào những bản nhạc trữ tình sự ngọt ngào, thiết tha.
Nghe bạn hát, tôi hiểu được chiều sâu của mỗi ca từ và sự phong phú, phức tạp, yếu đuối của tâm hồn con người, đặc biệt là những tâm hồn trẻ đang yêu.
Có khi là mối tình quê, đẹp nhẹ nhàng, bảng lảng nỗi buồn muôn thuở của những lứa đôi dang dở. Có khi là nỗi gian truân mòn mỏi trong cuộc hành trình của một đời người. Có khi là một giây phút buông trôi để tìm niềm vui, để lãng quên.
Nhiều lúc là sự vun đắp nhỏ nhặt mà miệt mài để xây dựng niềm vui cho mình và cho người thân qua bao ngày tháng.
Tôi bắt gặp ở bạn điều gì đó khác lạ, từ trang phục đến lời nói và cách ứng xử. Bạn còn trẻ mà tất cả nhuần nhuyễn, nền nã, thanh tao. Tôi tò mò tìm hiểu…
Ngôi nhà của bạn được chăm chút bằng giàn hoa ngoài cổng, bằng bức tranh treo trên tường. Tất cả đều đượm thắm một ý nghĩa nào đó theo gu thẩm mỹ của bạn.
Mỗi góc nhà, mỗi vật dụng đều như có hồn trong đó. Ghé nhà bạn, lúc buồn, tôi có thể hỏi bạn đủ thứ và bạn giải thích miên man, làm tôi mê tơi.
“Cái đồng hồ này là của ông nội để lại. Hồi đó chạy giặc nhưng đi đâu ổng cũng mang theo. Nó được làm bằng gỗ mun nên chắc lắm, mà chạy tự động bằng quả lắc nên không phải thay pin”.
“Bức tranh này của đứa bạn ở trường mỹ thuật vẽ tặng hồi sinh nhật mình 19 tuổi. Nó vẽ cánh đồng lau phất phơ trong gió mà gam màu tươi sáng quá nên lãng mạn mà ấm cúng nên mình mới treo ở phòng khách. Nó biết mình thích những cánh đồng lau trắng miên man mà! Mình yêu những cảnh xa xôi, hoang vắng vậy đó!”…
Còn mớ đũa ăn cơm cũng là do má bạn gửi ở dưới quê lên. Đũa vót bằng tre nên gắp thức ăn dễ hơn đũa nhựa. Cách chăm chút tiệc tùng của bạn cũng khác mọi người.
Đồ ăn, thức uống, cách bài trí mỗi lần mỗi khác. Bạn là người hay nghĩ ra nhiều điều mới mẻ cho cuộc sống và cho bạn bè. Mỗi lần có tiệc, bạn thích rủ đến nhà.
Bạn đi lùng những món ăn lạ, ngon miệng mua về đãi bạn bè. Các loại thức uống của bạn cũng lạ, không đơn điệu là mấy loại bia thông thường mọi người hay uống.
Có khi đó là chai rượu được mang về từ nước ngoài, có khi đó là loại vang từ Đà Lạt, hay rượu sim Phú Quốc.
Dù rượu gì, khi thấy bạn mang chiếc cốc lạ và chăm chút bỏ đá vào, tôi đã cảm giác được sự nồng nàn, không phải từ rượu mà từ lòng mến khách của bạn.
- Xem thêm: Thành phố không ký ức
Mùa xuân, bạn không bao giờ quên bạn bè. Và ngày hôm ấy, khi tôi buồn vu vơ vì những khó khăn của cuộc sống, cảm nhận sự khắc nghiệt và vô nghĩa, thấm thía nỗi cô đơn thì bạn đã mời tôi đến nhà ăn tất niên.
Tôi biết rằng mùa xuân này sẽ phong phú và ý nghĩa nếu tháp tùng cùng bạn. Chương trình của bạn bao giờ cũng phong phú và kỹ lưỡng.
Mà thật ra thì đâu cần đến chương trình, chỉ nghe bạn nói chuyện, giới thiệu, lý giải, mô tả, phân tích, truy nguyên cội rễ của vấn đề là tôi đã thấy đủ phong phú rồi.
Đôi khi thấy bạn lý tưởng quá, tôi tìm chút gì tì vết để đưa bạn về với thực tại. Rõ ràng, bạn cũng là người bình thường nên phải lo lắng chuyện tiền nong. Công việc của bạn thu nhập không cao và bạn cũng mang một nỗi khổ tâm về điều này.
Nhưng dù khi bạn không dành cho tôi vật chất, thứ mà bạn mang đến thật đơn sơ như một buổi đi uống cà phê, tôi vẫn thấy vô giá vì bạn đã cho tôi một tình yêu mến bao la cuộc sống.
Tôi được bạn mở ra những cánh cửa của ngôi vườn nghệ thuật với biết bao sự phong phú, mới lạ mà bao năm qua tôi đã đi lướt qua, hời hợt, vô tình không nhận ra vẻ đẹp lạ thường của chúng.
Quen bạn, tôi nghe vang vọng một điều gì đó rất lạ, như là phía sau vườn nhà vừa có được một vườn hoa, nghe trong sâu thẳm tâm hồn sự bình yên và hạnh phúc.
Khu vườn đó đầy âm thanh của âm nhạc, đầy sắc màu của hội họa, đầy sự nhiệt tình của chủ nhân có cả một kho tàng kiến thức lịch sử và sự nhạy cảm nghệ thuật.
- Xem thêm: Tìm về với cỏ
Tôi yên tâm từ nay không còn những khoảng trống vắng nào đó rơi vãi trong cõi lòng mình. Mỗi lần bạn đến một nơi nào đó, bạn để lại biết bao niềm thương mến. Bạn đi, bao nhiêu người nuối tiếc đã để vuột bạn khỏi tầm tay.
Mọi người như cảm thấy bị mất một mối thâm tình và trống vắng trong một quãng dài, đâu dễ gì nhanh khỏa lấp. Gia tài của bạn là những kỷ niệm, là tình yêu và sự phong phú trong tâm hồn. Bạn chia sẻ với tôi gia tài đó.
Tôi hạnh phúc đón nhận trong lúc quanh mình là những bộn bề của sự bon chen, so sánh và vụ lợi của nhân gian. Bạn nghệ sĩ quá, bạn ơi!